-
-
-
Tổng tiền thanh toán:
-
Cây dã hương còn được gọi là cây long não – một loại dược liệu có tính nhiệt, vị cay thường được sử dụng trong điều trị các bệnh lý ngoài da, đau nhức xương khớp hay bệnh trĩ…Bệnh nhân có thể dùng theo đường thoa ngoài hoặc uống trong nhưng cần thận trọng để tránh bị ngộ độc.
+ Đặc điểm thực vật
Cây dã hương là một loại thực vật cho bóng mát có dạng thân gỗ lớn. Cây sống lâu năm, khi phát triển có thể đạt được chiều cao lên đến 30 mét. Thân trên phân nhiều cành tỏa ra xung quanh. Bao bọc bên ngoài vỏ thân là một lớp vỏ dày, xù xì như bị nứt nẻ. Các cành non vỏ nhẵn, có màu xanh.
Lá đơn màu xanh. Mặt trên xanh hơn mặt dưới. Các lá mọc xen cách dạng so le trên những cành nhỏ. Cuống lá nhỏ, ngắn. Mặt trên lá có nhiều gân gốc chim nổi rõ, trong đó có 1 gân chính ở giữa và các gân phụ đi thành từng cặp đối nhau chạy từ điểm chung ở gân chính là ngoài mép lá. Đầu lá nhọn, gốc lá tròn bầu tương tự như hình mũi mác.
Hoa cây dã hương mọc thành cụm ở đầu cành, mỗi cụm bao gồm nhiều bông hoa nhỏ màu vàng pha lẫn màu xanh. Phía dưới đế đỡ hoa hơi lõm xuống. Có 3 lá đài và bao hoa. Loại cây này có hoa lưỡng tính, tức trên cùng một bông có cả hoa cái lẫn hoa đực.
Quả dã hương màu đen, mọng nước, mọc thành từng chùm. Quả nhỏ, có đường kính chỉ khoảng 10mm.
Khu vực Đông Á là nơi đầu tiên phát hiện ra cây dã hương. Cây tập trung chủ yếu ở một số nước như Đài Loan, Nhật Bản, Trung Quốc, Đông Dương, ven bờ biển đen của Kavkaz.
Ngày nay, cây dã hương được trồng để lấy bóng mát, xua đuổi muỗi và côn trùng hoặc sản xuất dầu và băng phiến (long não). Ở Việt Nam, cây phát triển nhiều ở các tỉnh miền núi phía Bắc như Hà Giang, Yên Bái, Vĩnh Phúc, Lạng Sơn…
+ Bộ phận sử dụng của cây dã hương
Rễ, vỏ thân, lá, quả
+ Thu hái – Sơ chế
Rễ và vỏ thân của cây dã hương được thu hái suốt 4 mùa trong năm. Các bộ phận này sẽ được đem rửa sạch, để nơi bóng râm cho ráo sạch nước.
Quả cây dã dương được thu hoạch vào đầu đông. Thông thường những cây có tuổi thọ từ 40 – 50 năm sẽ được ưu tiên lựa chọn vì chúng có giá trị dược liệu tốt hơn so với các cây mới phát triển.
+ Bào chế dược liệu
Các bộ phận của cây sau khi rửa sạch sẽ được đem thái nhỏ để chiết tinh dầu hoặc bào chế lấy dược liệu băng phiến. Có thể lựa chọn 1 trong 3 cách sau:
Cách 1: Bào chế băng phiến
Rễ và cành nhỏ của cây đem thái khúc ngắn, chưng lên thu được băng phiến thô. Nếu tiếp tục đun lửa nhỏ cho đến khi dược liệu thăng hoa sẽ thu được băng phiến tinh chế. Đổ băng phiến vào khuôn có hình dáng tùy ý, băng phiến sẽ khô lại.
Cách 2: Bào chế tinh dầu dã hương
Các bộ phận như cành, thân hay rễ được đem băm nhỏ, bỏ vào nồi chưng cất cùng nước để chiết xuất tinh dầu.
Cách 3: Bào chế dung dịch cồn ngâm dã hương
Dã hương được đem ngâm chung với cồn 60 độ theo tỷ lệ 1kg dược liệu/ 1 lít cồn. Dung dịch thu được làm thuốc xoa bóp ngoài da.
+ Bảo quản
Tinh dầu và băng phiến thu được cần bảo quản trong lọ kín, tránh để tiếp xúc với độ ẩm và ánh nắng mặt trời. Không để dược liệu gần tầm tay với của trẻ em.
+ Thành phần hóa học của cây dã hương
– Tính dược theo nghiên cứu hiện đại:
– Công dụng của cây dã hương theo Đông y
Theo y học cổ truyền, dã hương có tác dụng kháng viêm, thông kinh lạc, trừ đờm, kích thích ra mồ hôi, tiêu đờm, khai khiếu, trừ thấp.